HAI CA KHÚC - HAI THẾ HỆ - MỘT TÌNH YÊU ĐỜI LÍNH
1.Trường Sơn Đông,
Trường Sơn Tây
Thơ » Việt
Nam » Hiện
đại » Phạm Tiến Duật
Phạm Tiến Duật được mệnh danh là nhà thơ của Trường Sơn, thi sĩ huyền thoại của đường mòn Hồ Chí Minh những năm chống Mỹ. ông đã có 14 năm tại ngũ, trong đó có 8 năm gắn bó với Trường Sơn, với Đoàn 559.
Bài thơ “Trường Sơn Đông – Trường Sơn Tây” được Phạm Tiến Duật
sáng tác cuối năm 1969, tại làng Cổ Giang, bên bờ sông Son, tỉnh Quảng Bình là
bài thơ đã luôn có mặt trong túi áo của mỗi người lính trên chiến trường.
Khi bài thơ được nhạc sĩ Hoàng Hiệp phổ nhạc thì chất thơ, chất nhạc quyện chặt
với nhau, nâng cánh cho nhau vang vọng khắp các chiến trường, thôi thúc hàng
triệu trái tim xông pha nơi tiền tuyến, giết giặc lập công…
Cùng mắc võng trên rừng Trường Sơn
Hai đứa ở hai đầu xa thẳm
Đường ra trận mùa này đẹp lắm
Trường Sơn Đông nhớ Trường Sơn Tây.
Một dãy núi mà hai màu mây
Nơi nắng nơi mưa, khí trời cũng khác
Như anh với em, như Nam với Bắc
Như Đông với Tây một dải rừng liền.
Trường Sơn Tây anh đi, thương em
Bên ấy mưa nhiều, con đường gánh gạo
Muỗi bay rừng già cho dài tay áo
Rau hết rồi, em có lấy măng không?
Lũ chiến sỹ cười khúc khích, rau hết rồi, em
có lấy anh không?
Những năm tháng an dưỡng trên đất Bắc, sau này
ra quân cũng có đến chục cặp nên vợ, nên chồng. Bài thơ thành ông Tơ bà Nguyệt
cho bao lính trẻ.
Em thương anh bên tây mùa đông
Nước khe cạn, bướm bay lèn đá
Biết lòng anh say miền đất lạ
Chắc em lo đường chắn bom thù.
Anh lên xe, trời đổ cơn mưa
Cái gạt nước xua đi nỗi nhớ
Em xuống núi nắng về rực rỡ
Cái nhành cây gạt mối riêng tư.
Đông sang tây không phải đường thư
Đường chuyển đạn và đường chuyển gạo
Đông Trường Sơn, cô gái “ba sẵn sàng” xanh áo
Tây Trường Sơn, bộ đội áo màu xanh.
Từ nơi em gửi đến nơi anh
Những đoàn quân trùng trùng ra trận
Như tình yêu nối lời vô tận
Đông Trường Sơn, nối Tây Trường Sơn.
Phan Huỳnh Điểu là một tên tuổi lớn trong làng
nhạc Việt Nam, được yêu thích qua các bài hát về quê hương đất nước và tình yêu
đôi lứa. Ông cũng là một trong những người làm cho nhạc đỏ trở nên lôi cuốn, hấp
dẫn. Ông (sinh
ngày 11 tháng 11 năm 1924 - mất ngày 29 tháng 6 năm 2015 ) là một trong những nhạc sĩ tiêu biểu nhất của
dòng nhạc cách mạng Việt Nam trong thế kỉ XX. Phần lớn các ca khúc của ông đều
ca ngợi tình yêu. một trong số, xin giới thiệu.
Bóng
cây Kơnia PHAN HUỲNH ĐIỂU – Thơ NGỌC ANH
Trời sáng em làm rẫy
Thấy bóng cây konia
Bóng ngã che ngực em
Về nhớ anh không ngủ.
Hình tượng trong thơ thật hóm hỉnh. Chắc rằng anh lính nọ nghịch
ngợm cả đêm, hay ít ra vượt đồi núi xuống hồ lẳng lơ, mơ màng vùng trái cấm… nên
hôm nay, chỉ là cái bóng Kơnie che ngực mà em không ngủ, nhớ anh?
Hai
bài thơ hai thế hệ mà câu chữ trau chuốt làm sao, tình yêu vợ chồng thật là đầm
ấm, thiết tha.
Mời các bạn nghe 2 vecson
ca khúc này
Nhận xét
Đăng nhận xét